15 thg 1, 2009

CÂU CHUYỆN VỀ NHÀ VĂN VICTOHUYGO

CHƯA THẤY QUAN TÀI CHƯA NHỎ LỆ !

Tại một buổi party, có rất nhiều văn hào, thi sĩ, kẻ sĩ cùng tham dự.
Nhưng câu chuyện tôi kể đây chỉ có ba người : nhà văn và hai người đàn Ông khác

Hai người này nói chung học vấn khá cao tuổi cũng khá lớn, nhưng không hiểu sao về tư cách hơi có vấn đề, hay tự cho mình là học cao hiểu rộng, thật đáng trách và cũng đáng thương cho những người như thế ! người đời hay gọi họ là những kẻ nghông ...

Hai người này hỏi NV : Ông là một NV nổi tiếng , bây giờ chúng tôi hỏi Ông 02 câu sau đúng sai thế nào

Câu 01 : Hảy lấy nước ra đây
Câu 02 : Lấy nước ra đây để ta uống

NV ko nói gì, chỉ nhíu mày và nói rằng
1) Thứ nhất tôi tự nghĩ mình là một người bình thường thôi
2) Thứ hai tôi cám thấy cả hai câu đều sai

Nếu sai thì sai ở đâu : văn phong, cú pháp, ngữ cảnh và đề nghị sửa lại câu đúng vv..... nhưng cho phép tôi không sữa nó ở đây

Hai người này có ý khiêu khích và lăng nhục VTHG, NV ko muốn làm mất mặt hai người này
............................................................. sự lăng nhục đã lên đến đĩnh điểm

Cuối cùng NV củng phải nói: một điều tôi ko muốn nói ( vì điều đó sẽ làm hại đến uy tín các Ông ) nhưng các Ông bắt buộc tôi nói, Ông nói : câu đúng là câu " hảy dẫn chúng tôi ra vũng nước "
----------------------------------

Danh ngôn :
" trong một chiếc xe bò, cái bánh xe dỡ nhất thường kêu om sòm nhất "

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét